Neymar rời bỏ Barca, sang PSG để thoát cái bóng của Messi. Mbappe cũng mâu thuẫn với đàn anh Olivier Giroud ở đội tuyển, vì cho rằng cách đá của Giroud không thích hợp với hệ thống của Pháp, cụ thể là lối chơi của Mbappe. Tất nhiên, hành xử của Mbappe bị đánh giá là “trẻ con”, bởi anh chưa ở đẳng cấp của Messi.
Nhưng, khao khát thể hiện là điểm chung của những ngôi sao. Chỉ có điều, một tập thể với không thể tồn tại quá nhiều cầu thủ muốn có tiếng nói và đất diễn. Nếu ngôi sao nào của PSG cũng muốn nổi bật, đấy là hiểm họa của đội bóng.
Chủ tịch Nasser Al-Khelaifi không sai khi nói “PSG giàu tính cạnh tranh”, song để khẳng định “không đội bóng nào tốt hơn PSG lúc này”, ông và CĐV đội bóng nước Pháp cần thời gian.
Gánh nặng lúc này được đặt lên vai HLV Pochettino. Chiến lược gia Argentina thành công ở Espanyol, Southampton và Tottenham, nhưng PSG là đội bóng rất khác.
Pochettino chưa từng làm việc ở phòng thay đồ phức tạp và đầy cạm bẫy như PSG. Ông từng áp đặt giáo án tập luyện cực nặng với 3 buổi tập/ngày để rèn cầu thủ Tottenham vào khuôn khổ. Điều tương tự khó lặp lại ở PSG.
Để thành công, Pochettino cần sự khôn khéo trong quản trị của Carlo Ancelotti, hoặc có cái uy với học trò như Zinedine Zidane ở Real Madrid hay Sir Alex Ferguson ở Manchester United. Với trình độ từng cầu thủ PSG, có lẽ Pochettino không cần huấn luyện nhiều. Việc của ông là giữ được bầu không khí ôn hòa và thấu hiểu tâm lý của các ngôi sao.
Nếu Neymar, Messi, Mbappe, Ramos hạnh phúc, khó ai cản được PSG.